THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

14 June 2012

Đâu là công lý?



Nguyễn Anh Dũng - Đại biểu Nguyễn Văn Hiện trước đây là một con người đầy quyền lực, nhân danh nước cộng hòa XHCN Việt Nam, nhưng lại tiêu biểu cho những hành vi gian dối, những thói hư tật xấu đã góp phần đưa ngành tư pháp Việt Nam trở thành một trong 3 ngành “Tham nhũng nhất thế giới”...

*

Quốc hội thông qua nghị quyết, bãi nhiệm tư cách đại biểu quốc hội bà Đặng thị Hoàng Yến, việc không có gì mới song cũng có nhiều cái lạ. “Theo Ủy ban Thường vụ Quốc hội, trong hồ sơ ứng cử đại biểu Quốc hội khóa 13, bà Yến đã khai không trung thực, làm cho cử tri và tổ chức hiểu không đúng về tiểu sử và quá trình hoạt động của bản thân, vi phạm điều 3 Luật Bầu cử đại biểu Quốc hội”. (Vnexpress 26/5/2012). 

Như vậy bà Yến không phải là đảng viên mà lại trúng cử trong số 42/500 ĐB đạt tỷ lệ 8,4%. Chi bằng nhân dịp này loại bớt thành phần đại biểu không phải đảng viên ra khỏi quốc hội để “Đảng ta” dễ làm việc! 

Phải chăng là chủ doanh nghiệp thuộc loại giàu nhất trên sàn chứng khoán vào các năm 2008, 2009 và 2010. Bà Yến có tiền tri ân “Các cô chú có công, địa điểm tại Công ty CP Đầu tư Tân Đức (huyện Đức Hòa), đã được lãnh đạo tỉnh Long An, lãnh đạo các huyện Đức Huệ, Đức Hòa, Bến Lức và Thủ Thừa đều nhất trí" (Báo Người Cao Tuổi, 05/8/2011). Nhưng lại quên “Tri ân” các vị trong hội đồng bầu cử các cấp? 

Cũng là đại biểu quốc hội nhưng lại là trường hợp khác. Chủ nhiệm ủy ban tư pháp của quốc hội khóa XIII, Bí thư đảng ủy, phó chủ tịch hội luật gia Việt Nam Nguyễn Văn Hiện. Ông là nguyên UV trung ương đảng khóa X, đại biểu quốc hội khóa XI, chánh án tòa án NDTC, ủy viên ban chỉ đạo TW về phòng chống tham nhũng

Nguyễn Văn Hiện là một người đã có thời “hét ra lửa” song cũng một thời phải “ngồi chơi xơi nước” với chức vụ phó ban cải cách tư pháp văn phòng chủ tịch nước dưới thời ông Nguyễn Minh Triết. Ông Hiện đã có những vi phạm nghiêm trọng, căn cứ điều 3 luật bầu cử quốc hội: 

1. Không trung thành với tổ quốc và Hiến Pháp nước cộng hòa XHCN Việt Nam. 

Lợi dụng chức vụ, cố ý làm trái đường lối lãnh đạo của đảng, Hiến Pháp, pháp luật của nhà nước. Đã tạo nên một thế lực thù địch, phản động nằm ngay trong lòng chế độ.... “Gây hậu quả xấu về nhiều mặt, làm giảm sút lòng tin của nhân dân, là một trong những nguy cơ lớn đe dọa sự tồn vong của Đảng và chế độ ta” (Nghị quyết TW Đảng lần 3, khóa X). 

2. “Suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, tham nhũng, lãng phí, tùy tiện, vô nguyên tắc” (NQ TW Đảng lần 4, khóa XI): 

- Coi thường quốc hội trong phiên chất vấn tại kỳ họp thứ 10 quốc hội khóa XI, ngày 27/11/2006. Vì vậy vị chủ tọa kỳ họp đã phải: “Nhắc nhở ông chánh án, yêu cầu thái độ cởi mở, cầu thị hơn của người trả lời chất vấn”. (Dân Trí.com.vn, ngày 27/11/2006). 

- Tự hạ mình xuống ngang hàng và trở thành đồng bọn với các loại lưu manh côn đồ, để tham nhũng cùng ăn chia trong vụ án: “Đòi lại đất đã giao cho người khác sử dụng” tại phường Nhân Chính, Thanh Xuân, TP Hà Nội từ ngày 12/9/ 2003. 

3. Năng lực trình độ không phù hợp khi thực hiện nhiệm vụ của đại biểu quốc hội

- Một năm để xảy ra hơn 9000 vụ án oan sai, đã làm cho không biết bao con người lâm vào cảnh khuynh gia bại sản, tan nát cửa nhà, bị dồn vào bước đường cùng trong sự đói nghèo cực khổ. 

- Khoác áo tiến sĩ luật học, nhưng không phân biệt nổi văn bản “Chúc thư sống” và “Giấy giao quyền sở hữu nhà, đất phần thừa kế cho con” đi kèm. Về hình thức có đủ chữ ký của hai bên giao dịch, đã được ủy ban nhân dân xã chứng thực. Về nội dung để phân chia tài sản cho các con và nhận tiền bồi hoàn. Văn bản đó thuộc quan hệ pháp luật “Thừa kế” hay “Hợp đồng tặng cho tài sản có điều kiện”. Theo quy định của bộ luật dân sự và các quy định của pháp luật có liên quan. 

- Không đủ bản lĩnh và năng lực để giải quyết đơn đề ngày 04/02/2012, khởi kiện Nguyễn Thị Minh Châu, liên quan đến một số đảng viên là cán bộ thuộc diện TW quản lý. Được gửi tới tòa án đặc biệt ủy ban tư pháp của quốc hội, theo phân cấp tại nghị quyết số 694/2008/NQ-UBTVQH 12, ngày 15/10/2008 của Ủy ban thường vụ quốc hội. 

4. Thiếu trung thực, tự giác: 

Những sai lầm đã diễn biến trong một thời gian dài, nhưng không thành khẩn để sửa chữa. Mà lại cố tình dấu khuyết điểm, tìm mọi cách để leo lên chức vụ cao hơn trong quốc hội. 

Vậy đâu là công lý? 

Ủy viên bộ chính trị, chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã từng nói: “Sai thì phải sửa, làm 10 việc tốt cũng có thể có một việc sai. Nếu cách chức hết thì lấy ai làm việc. Cứ nói theo quy định của pháp luật, nhưng pháp luật cũng có cái đạo, cứ dẹp đi là bầu không kịp. (Vnconomy ngày 12/6/2010). 

Ôi thương thay, mới 5% án oan sai đã chết dân. Nay ngài Nguyễn Sinh Hùng lại cho tăng lên 10% và sai nhưng không sửa. Thì “Chết cái đất nước này” (Lời CT nước Trương Tấn Sang). 

- Nếu “Pháp luật cũng có cái đạo” thì tại sao, ĐB Đặng Thị Hoàng Yến không xâm phạm lợi ích quốc gia, không xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của công dân, sai lầm của bà Yến chưa đến mức nghiêm trọng. 

Ngày 04/5/2012, bà Yến đã gửi đơn đến UBTV quốc hội xin từ nhiệm, như vậy là đúng mức. (Giống như các nguyên thủ quốc gia ở các nước dân chủ như Nhật Bản, Hàn Quốc). Một sự việc bình thường đâu cần làm to chuyện, làm mất thời gian, lãng phí công sức của xã hội bằng“Bản án bãi nhiệm”? 

- Phải chăng vì “Nếu cách chức hết thì lấy ai làm việc... cứ dẹp đi là bầu không kịp” nên ông Hiện vẫn ung dung tại vị? 

Đại biểu Nguyễn Văn Hiện trước đây là một con người đầy quyền lực, nhân danh nước cộng hòa XHCN Việt Nam, nhưng lại tiêu biểu cho những hành vi gian dối, những thói hư tật xấu, đến mức tàn bạo và độc ác... đã góp phần đưa ngành tư pháp Việt Nam trở thành, một trong 3 ngành “Tham nhũng nhất thế giới” (Báo Pháp luật VN 11/12/2007). 

Với hai trường hợp ĐBQH nêu trên, rõ ràng việc xử lý của quốc hội là không công bằng và nghiêm minh! Vậy còn một số ĐBQH giữ nhiều chức vụ cao trong bộ máy nhà nước. Đã để cho Trung Cộng lấn chiếm biên giới, cướp đoạt biển đảo, bắn giết bộ đội và nhân dân ta. Đã để quốc nạn tham nhũng hoành hành. Đã xâm phạm những quyền cơ bản của con người. Dẫn đến“Hủy hoại nền văn hóa của một dân tộc, làm đảo lộn trật tự xã hội, trật tự trong mỗi gia đình” (TC Nhân Quyền VN số 1, tháng 7/2010). Liệu có bị xử lý hay không? 

Xem ra những ý tưởng tốt đẹp về chủ nghĩa cộng sản, Những lời nói hoa mỹ về một nhà nước pháp quyền, của dân, do dân và vì dân. Chỉ là những điều dối trá, lừa bịp. Đất nước bị tàn phá, công lao của các vị lão thành cách mạng, sự chịu đựng hy sinh, mất mát của dân tộc Việt Nam đã trở thành vô ích. 

Một khi triều đình cộng sản với ông vua tập thể, ngấm ngầm theo chế độ độc tài, phục vụ cho lợi ích của một nhóm người. Khi mà lòng tin của người dân đã mất, thì đất nước sẽ không có ổn định để phát triển. Đúng như lời cựu tổng thư ký Liên Hợp Quốc, ông C. An - Nan đã từng nói. 

Nơi nhận 

- Trung ương Đảng và Nhà Nước. 
- Các cơ quan báo chí trong và ngoài nước.. 
- Bộ công an.- CQ an ninh điều tra. 
- Ban lãnh đạo TP Hà Nội. 
- Trung ương hội Cựu Chiến binh Việt Nam. 
- Trung ương Hội Luật gia VN 
- Ban lãnh đạo tỉnh Sơn La 

-.................................................................. 

Hà Nội, ngày 08 tháng 6 năm 2012 


HV Hội cựu chiến binh Việt Nam 
ĐC: Số 5 ngách 12/87 Chính Kinh, Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội. 
ĐT: (04) 38583514: DĐ: 0984535494. Gmail: xuannho.vu1@gmail.com

gửi Dân Làm Báo

1 nửa sự thật !



Hỏi:  1 nửa sự thật có phải là sự thật?
Đáp: 1 nửa sự thật không phải là sự thật. 
Hỏi:  Thế phải gọi nó là gì?
Đáp: Tùy. Có lúc ta gọi đó là gian lận, là trá mị, là giả là dối, là lọc là lừa.
Hay ta còn có thể gọi đó là cách "làm chính trị" kiểu bác Hồ.
Hỏi:  Sao lại nói như thế được?
Đáp: Sao lại không nói như thế được? Chuyện này đã được ghi trong sử.
Giờ hỏi lại anh nhé: 
Thế 1 nửa bản Tuyên Ngôn Độc Lập của nước Mỹ thì là cái giống gì?
Hỏi:...?
Đáp: Nó là... chúng ta đấy!
Chúng ta không thể không biết bài diễn văn này: 

Hỡi đồng bào cả nước, 

"Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc". 

Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn độc lập năm 1776 của nước Mỹ.... 

Nếu có ai chưa xem, xin vào link này để đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập 1945 

Bác Hồ mà thẳng thắn khen đồ... Mỹ là "bất hủ" ngay trên diễn đàn ngày lập quốc thì 
ắt cái đồ Mỹ này phải là bất hủ thiệt, chứ chẳng phải chơi. Chưa kể, đồ đến từ 
nước Mỹ nếu không là hạng nhất, thì cũng là đồ tốt, chứ chưa nghe Mỹ có hàng giả 
hàng dzởm bao giờ. 

Nay cái lời bất hủ Mỹ đó được bác ghi lại nguyên văn trong tuyên ngôn của bác, 
thì tuyên ngôn ta hay tuyên ngôn Mỹ ắt cũng phải là bất hủ như nhau. 
Mang ra xài cũng sẽ tốt như nhau, Chúng ta rồi sẽ có đủ thứ quyền. 

Phải không? 

những người dùng quyền mưu cầu hạnh phúc như Đoàn Văn Vươn 
khai hoang lấn biển mưu cầu hạnh phúc cho mình thì nhà sẽ không bị phá? 
những người dùng quyền tự do tư tưởng như Lê Công Định sẽ không phải đi tù? 
chúng ta sẽ tha hồ viết blog như Điếu Cầy mà không bị bắt? 
chúng ta sẽ không bao giờ phải đội khăn tang xuống đường đi tìm công lý 
cho cha bị giết oan như cô Kim Tiến? 
chúng ta sẽ "mọi người là bình đẳng", vậy chúng ta sẽ "bình đẳng" cả với những 
Quan... có công với cách mạng trước công lý, trong xã hội? 
chúng ta sẽ không có cưỡng chế Văn Giang, không có Vinaxin, không phải hàng ngày chiêm ngưỡng "chân dung" của những Quan ông hành nghề tham nhũng? 
Dân ta rồi cũng sẽ làm chủ 1 đất nước Dân chủ, Tự do 
với những quyền không ai có thể xâm phạm được, như dân Mỹ? 

Phải vậy không? 

Giờ thì chúng ta đã có thể trả lời thẳng thắn với nhau rằng: không phải vậy. 
Hmm.... vậy những lời bất hủ trong Tuyên ngôn Mỹ bất hủ ở cái chỗ nào? 
Bác cũng chưa từng giải thích Tuyên ngôn Mỹ bất hủ ở cái chỗ nào... Bác chỉ khen xuông. 
Chúng ta hãy tự xem lại vậy: 

The declaration of independence 

...We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuit of Happiness. — That to secure these rights, Governments are instituted among Men, deriving their just powers from the consent of the governed, — That whenever any Form of Government becomes destructive of these ends, it is the Right of the People to alter or to abolish it, and to institute new Government, laying its foundation on such principles and organizing its powers in such form, as to them shall seem most likely to effect their Safety and Happiness. 

Dịch: 

Tuyên ngôn Độc Lập của nước Mỹ. 

... Chúng ta ấp ủ chân lý hiển nhiên này: con người sinh ra bình đẳng, rằng họ được 
Trời ban một số quyền bất khả chuyển nhượng, không thể bị cấm đoán, không thể bị xâm phạm, trong đó có Quyền sống, Quyền sống trong Tự Do và Quyền mưu cầu Hạnh Phúc. 

Rằng để bảo vệ những Quyền này, Chính Phủ được thành lập, mà quyền lực có được đến từ sự ủy thác và đồng thuận của người dân. 

Rằng bất kể khi nào, các thể chế Chính Phủ này trở thành kẻ xâm phạm vào những Quyền trên, thì Quyền của người Dân là thay đổi nó, hủy bỏ nó để tạo lập 1 

thể chế Chính Phủ mới, đặt nền tảng trên những nguyên tắc mới, tổ chức các quyền lực mới sao cho hiệu quả nhất, tốt nhất cho mục đích cuối cùng là sự An Bình và Hạnh Phúc của người Dân... 

(ký tên: 13 Tiểu bang đầu tiên của Hoa Kỳ, ngày lập quốc, 1776) 

-------Xem nguyên văn Tuyên ngôn Độc Lập của Mỹ, ở đây: 

Trên cái nền "bất hủ" này, người Mỹ đã xây dựng 1 Chính phủ "định hướng"... người dân, với mục đích bảo vệ người dân, bằng Tam Quyền Phân Lập, với Hiến Pháp quy định quyền làm chủ, quyền Chọn Lựa người cầm quyền của người dân bằng lá phiếu. 

Lá phiếu niêm phong. 

Nước Mỹ trở thành quốc gia Tự Do nơi người Dân làm chủ đầu tiên trên thế giới. 

Dân chủ, Tự Do kiểu Mỹ có sức hấp dẫn đủ để hơn 100 quốc gia khác trên thế giới noi theo. 

Dân Pháp chiêm ngưỡng sự hình thành nền Dân chủ Mỹ từ... xa và bộc lộ sự ngưỡng mộ của họ theo 1 phong cách rất riêng, rất Pháp: họ gởi tặng nước Mỹ pho tượng Nữ Thần Tự Do, dựng trên đất Mỹ năm 1886, nay đã trở thành biểu tượng của Dân chủ, của Tự Do trên toàn thế giới. 

Té ra bản tuyên ngôn bác đọc trước dân ta, chỉ để cho dân ta nghe và tin rằng bản tuyên ngôn của bác cũng sẽ "bất hủ" không kém, nhưng trong tuyên ngôn của bác, sự tham gia, chỗ đứng, tiếng nói của dân ta đã bị loại bỏ, đã bị tước đoạt, đã bị... cưỡng chế khi bác 
loại bỏ đoạn văn kế tiếp, đoạn văn có sức mạnh để văn bản bất hủ của Mỹ trở thành bất hủ, đoạn văn quy định quyền phản kháng của Dân, quyền tham dự của Dân, quyền chọn lựa của Dân, quyền quyết định của Dân bằng lá phiếu.
Người chủ mà không có quyền quyết định, thì là "chủ" cái giống gì?

"Lời bất hủ" bác mang về Việt Nam ta chả bất hủ tí nào.
Thiếu quyền bỏ phiếu, nó chỉ là cái vỏ, cái bánh vẽ.
Là thiên đường xạo. Là hàng nhái.
Thiếu lá phiếu, 
thiếu quyền bỏ phiếu = không có quyền lựa chọn = không được quyết định,
dân của bác, chúng ta, đã như người bị chặt cụt cả 2 tay.
chúng ta, dân của bác, chỉ còn là đám khán giả câm phải đứng xem 1 vở kịch tồi,
mở màn năm 1945 và diễn ra đằng đẳng trên đất nước suốt 60 năm.
chúng ta trở thành nạn nhân bất đắc dĩ của cuộc đời mình,
vừa phải sống, vừa phải xem mà lòng mong đến lúc màn kịch này kết thúc,
Chúng ta trở thành lao công lương thấp trong xưởng máy có tên "nước" 
Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa và được bác gọi là "dân".
chúng ta thành những con tốt thí tiên phong chết trước trong trận chiến 
nhuộm đỏ miền Nam, và được bác phong là anh hùng liệt sĩ.
chúng ta chỉ là những viên đá để bác và đảng... từng bước xây Lăng.
(giờ thì "người ta" không những xây lăng, xây miếu, mà "người ta" còn xây nhà thờ họ 
và mua nhà, mua cơ sở kinh doanh bên... Mỹ!)
Dân của bác, chúng ta, chỉ là cái chữ, 1 thứ vật liệu "người" để bác mượn sức
mà dựng lên ngôi chúa đảng, mà nhuộm đỏ thêm 1 giải đất nữa của địa cầu. 

chúng ta trở thành lao công lương thấp... 

Tuyên ngôn của Bác chỉ "Mỹ" có mỗi câu đầu! 

Với bản tuyên ngôn của bác dân ta thiệt vẫn có những quyền không ai có thể xâm phạm được, nhưng quyền ấy, tới nay, vẫn chỉ là những con chữ chết non còn nằm trên giấy. 

Chúng ta, người dân, không có chút thực lực nào để áp dụng hay bảo vệ các quyền này. 

Quyền mà bác hứa với chúng ta chỉ là quyền ảo 
Dân chủ mà bác hứa với chúng ta chỉ là món hàng Dân Chủ nhái. 

Hmm.... 

Sao bác đã biết Tuyên ngôn Độc Lập của Mỹ có sức mạnh để trở thành bất hủ 
như bác nói, để Dân ta được Tự Do, để Dân ta được Dân chủ, để Dân ta có quyền 
mưu cầu An Bình Hạnh Phúc cho mình mà bác lại giấu nhẹm đi? 

square1 tối dạ, nghĩ hoài, mà nghĩ mãi không ra.... 


Tổng Thống phải là người trí thức



David Thiên Ngọc (Danlambao) Kể từ khi đảng CS khống chế hoàn toàn và độc diễn trên vũ đài chính trường VN, thành lập nên chính quyền XHCNVN do đảng CSVN lãnh đạo tuyệt đối thì hai từ Tổng Thống hầu như xa lạ và bị lãng quên trên mọi nẻo đường đất nước.

Theo qui luật tự nhiên thì trên vạn con đường kể cả hữu hình hay vô hình, tâm linh hay hiện thực luôn luôn đều có ngả rẽ. Mặc dù có những con đường dài hun hút nhưng rồi cũng có nẻo quan hà... 

Những con đường đó là những con đường của tư tưởng. Có những con đường tư tưởng sáng, là lối đi tưởng chừng như độc đạo nhưng rồi vẫn có những ngả rẽ. Có những ngả rẽ hướng tới một khung trời xán lạn hơn, cải thiện tô bồi thêm qua quá trình thời gian điểm tô và rút tỉa. Có những con đường là bước ngoặc, là một sự đổi thay toàn diện và trái chiều. Sự đổi thay là những tia sáng phát ra từ những ngọn đèn, và có những ngọn đèn là nguyên nhân của sự cháy bùng và hủy diệt... Do đó để khắc phục và tránh đi cái hiểm nguy có thể phát ra từ sự tích cực nhưng thiếu kiểm soát, ta cần đến lĩnh vực Tri thức.

Tri thức của loài người chúng ta từ xưa đến nay luôn biến thiên theo chiều dài lịch sử. 

Những tư tưởng, chủ nghĩa giáo điều, phi thực tế, phi nhân bản chỉ được giấu kín bằng một thứ quyền lực được phát sinh và tạo dựng lên từ những thế lực của tập đoàn sản sinh ra hệ tư tưởng đó, chủ nghĩa đó. Lịch sử loài người đã chứng minh rằng cái phương tiện để che đậy những điều cần che giấu để phục vụ cho cái giáo điều, phi nhân bản đó chỉ là những màn sương mỏng, sớm tan biến dưới ánh sáng, cho dù ánh sáng đó là từ mặt trời hay chỉ là ánh sáng từ những ngọn đèn. 

Phạm trù "Tri Thức" bao hàm cả "Học Thức" và "Trí Thức". Giới trí thức VN chúng ta đa phần ngày hôm nay được lớn lên hoặc sinh ra sau năm 1975. Đây là giới trí thức trẻ, hầu như tất cả được đào tạo từ mái trường XHCN, đã lớn lên và phải hấp thụ, phải tiêu hóa một hệ tư tưởng mà chính quyền CSVN đã soạn sẵn và lấy từ giáo án của CS Quốc Tế là Nga và Tàu. 

Như như lịch sử đã chứng minh, mỗi con người chúng ta là một ngọn đèn. Những ngọn đèn hữu thức có thể làm sáng căn nhà. Nhưng những ngọn đèn cũng có thể hủy diệt căn nhà xiêu vẹo, ô hợp, đổ nát... không còn đủ sức để tạo ra cái không gian ấm áp khi mùa đông sắp đến, bằng chính ngọn lửa vô thức của nó.

Đã là con người khi sinh ra và lớn lên là đã có tri thức. Đó là sự nhận thức được những việc mình cần phải làm và không nên làm - theo qui luật tự nhiên. Sau đó tiến lên một bậc cao và dài đó là trường lớp. Nơi đây tuổi trẻ được đào tạo qua một hệ thống văn hóa tư tưởng mà xã hội đó soạn sẵn tùy theo hệ tư tưởng chính trị mà nước đó đang theo. Xem chương trình giáo dục của VN hơn mấy chục năm qua thì rõ.

Những hiểu biết của những người được đào tạo qua trường lớp tạm gọi là hàng "Học Thức". Nhưng cũng từ cái gốc là học thức này, tất nhiên nó là nguồn sinh khí dồi dào, sẽ bộc phát những luồng sáng lung linh. Giai đoạn này có thể xem là giai đoạn mở đầu cho ngưỡng cửa trí thức. Giống như một viên kim cương bị bao phủ bởi một lớp tạp chất bên ngoài trong thời gian qua đã được gọt đi bởi những bàn tay của thợ thủ công, cho dù là thợ giỏi hay vụng cũng chưa phải là vấn đề. Nhưng từ đây mới là lúc viên kim cương đó cần có tay thợ giỏi hay môi trường ánh sáng tốt để nó có thể tỏa sáng lung linh.

Dân tộc Việt Nam ta có lòng quả cảm và thông minh, do đó cho dù ở dưới mái trường nào chăng nữa, bị áp đặt nhồi nhét những hệ tư tưởng, văn hóa, đạo đức nào thì sự sáng tạo, ngộ biến tùng quyền sẽ được phát huy, sẽ đối kháng lại và tự đào thải cái tối, cái xấu, cái phi giáo dục, phi văn hóa, giả tạo vô luân... Tất nhiên ở đây cũng có một thiểu số lầm đường lạc lối, u mê không nhận thức sự xấu xa mà cắm đầu chạy theo quỷ dữ. Do đó, dù thực tế làm chúng ta có những băn khoăn, lo âu khi đa số giới trẻ VN bị áp đặt hấp thu một nền văn hóa của mái trường XHCN, cuối cùng thì bản chất dân tộc cũng sẽ thắng, cũng giúp chúng ta phá tan gọng kiềm của những chủ nghĩa ngoại lai.

Từ bậc thềm "Học Thức" là bệ phóng cho hàng ngũ "Trí Thức". Tất nhiên ở đây không tuyệt đối phải là có bằng cấp gì, xuất thân từ trường lớp nào mới sẽ trở thành trí thức. Nhưng cái vốn học nó là một kho tàng tiềm ẩn sự hiểu biết. Tới đây ta mới nhìn thấy rằng giai đoạn bùng phát tư duy, phát kiến sáng tạo, ứng dụng khôn ngoan và hợp lý cái sở học mà giới học thức đã tích lũy, nung nấu trong thời gian dài cho dù xuất thân từ nền văn hóa, giáo dục nào. Cái thành quả ấy sẽ đem lại những bông hoa rực rỡ là những ánh đèn lung linh làm tươi đẹp cho xã hội. 

Song song với hàng ngũ trí thức ngời sáng trên, tạm gọi là "Trí thức Dấn thân", trong xã hội ta hiện tại cũng có một số trí thức tuy không tiêu cực, không đi ngược lại nguyện vọng của toàn dân nhưng thụ động, cầu an và chỉ chú tâm vào lĩnh vực chuyên môn của riêng mình. Còn những mặt tích cực khác của xã hội thì không quan tâm. Có người gọi đó là "Trí thức Trùm mền (chăn)". 

Theo tôi, đã là trí thức là phải biết dấn thân, biết lo cái lo của xã hội, biết trăn trở trước niềm đau của Tổ quốc. Bởi cái hạnh phúc (bao hàm cả nhân quyền, dân chủ, tự do...) của toàn dân trong đó có chính bản thân và gia đình mình không tự trên trời cao rơi xuống, không từ một đấng vô hình nào ban tặng cho mà phải lăn xả, đấu tranh đôi khi phải đổi bằng xương máu. Trong cái nhiệm vụ thiêng liêng cao cả này người trí thức phải là kẻ đi đầu, phải là ngọn đuốc soi đường cho toàn dân tiếp bước. Người trí thức phải hiến thân làm lửa, lúc đó nhân dân sẽ là gió thổi bùng lên cho cháy rực sáng trời đêm, xóa tan tăm tối mịt mùng, đốt cháy độc trùng cỏ dại đã làm cho đất nước điêu đứng tang thương. 

Đến thế kỷ 21 này tôi nhìn chung dân tộc VN hầu hết là ở hàng học thức và trí thức. Có nghĩa dân trí ta đã tiến một bước dài. Nói thế không phải tự mãn rồi cho là đủ và dừng lại là chí nguy. 

Nói Về Tổng Thống: 

Như từ đầu bài viết tôi đã nói hai từ Tổng Thống đối với xã hội VN từ sau năm 1975 hầu như đã chìm vào quên lãng. Tuy nhiên như tôi đã đề cập ở phần trên, cho dù một con đường nào có là vạn dặm rồi cũng phải có khúc quanh và ngả rẽ. Xã hội đất nước ta gần bốn mươi năm chìm trong máu và nước mắt... tôi không muốn nhắc lại ở đây về vấn đề máu và nước mắt của toàn dân ta đã đổ ra chi cho thêm đau lòng. Tôi chỉ muốn nói những gì có thể được để xoa dịu bớt niềm đau. 

Sự đổi thay để cải thiện cuộc sống là điều phải có. 
Vùng lên để bảo vệ sự tồn vong là việc phải làm. 

Đã là con người trên xã hội không ai muốn mãi mãi mò mẫm trong đường hầm tăm tối, đói khát khổ đau! Có điều chưa tìm thấy ánh sáng lóe ra từ một góc tối nào mà thôi. 

Đã là một sinh linh thì luôn đối kháng lại sự đe dọa cướp đi mạng sống cho dù ở loài động vật nào. 

Dân tộc VN qua bao thập kỷ phải chịu đau khổ dưới áp bức, bạo tàn, phải chứng kiến bao cảnh trái ngang, ngược ngạo, buộc phải sống trong sự dối trá, đảo lừa. Chủ nghĩa CS, chế độ XHCN và guồng máy công an trị đã bắt người dân phải dối trá với tự bản thân mình. Nói như một nhà văn VN (tôi tạm không nêu tên vì quá khứ đã qua nhắc lại thêm tội nghiệp) cách đây hơn 20 năm lần đầu tiên được thăm Hoa Kỳ. Các phóng viên Mỹ đặt câu hỏi: 

- Tình hình văn học, viết lách ở VN đã được thông thoáng hơn chưa thưa ông?(ý nói bị gò bó theo một chiều) 

- Hiện giờ tình hình văn học, viết lách nói chung đã được "Cởi Trói". 

- Thế thì lâu nay ai đã trói các ông? có phải T. Ư đảng CS đã trói? 

- Không ai trói chúng tôi cả! Chúng tôi tự trói mà thôi. 

- Từ xưa nay chưa ai tự đào huyệt để chôn mình! 

- .......... 

Câu chuyện hơn 20 năm mà giờ này tôi ngẫm nghĩ lại còn thấy xót xa, buồn cho đất nước có những đứa con khi đem chuông đi đánh xứ người mà bản chất dối trá không dấu được. Mà ở đây lại tự dối trá chính mình mới là điều đáng nói. 

Quay lại vấn đề trên. Tất nhiên xã hội VN cần phải có một cuộc đổi thay. Mà phải đổi thay toàn diện. Bởi, nếu như một chiếc áo có sờn vai hay rách đi đôi chút thì ta vá lại nếu ta chưa có điều kiện thay áo mới. Nhưng bản chất chiếc áo vẫn là chiếc áo chỉ khác nhau mới cũ mà thôi. Còn xã hội VN ta thì không thể như thế được. Giữa Đại Nghĩa và Hung Tàn không cùng chung một lãnh địa. Giữa Thánh Nhân và Quỉ Dữ không có mẫu số chung. 

Ở đây tôi không muốn người khác nghĩ tôi là cố chấp là cực đoan. Tôi là một người VN yêu chuộng hòa bình, ghét phản bội dối lừa. Tôi mong muốn đất nước tôi tự do, dân tộc tôi hạnh phúc. Nhưng con đường đi đến tự do, hạnh phúc đó không đơn giản chút nào. 

Điều quan trọng là phương cách và đường lối đổi thay. 

- Đổ máu ư? Tất nhiên là cả dân tộc VN trong đó có tôi không ai muốn vì máu Lạc Hồng đã đổ quá nhiều rồi. Nồi da xáo thịt biết bao phen. 

- Đấu tranh hòa bình đòi hỏi CS rút lui khỏi vũ đài chính trị VN và đem lại hạnh phúc ấm no cho dân ư?. Điều này viển vông. Bởi ai cũng hiểu là CS không bao giờ chịu từ bỏ quyền lực và thành quả vật chất một cách dễ dàng một khi chưa hoàn toàn sụp đổ. 

Hòa giải hòa hợp dân tộc ư? Chỉ là điều trong phim ảnh kịch nghệ mà thôi. vì bản chất dối lừa, xảo trá, thủ đoạn gian manh nó nằm trong máu và tế bào CS rồi. Nó sẵn sàng phát lộ ra khi có điều kiện và tàn ác sẽ không từ bỏ một ai. Các bạn đã có bao giờ sống chung với lũ chưa? Ngày nào ta chưa được cập bến lên bờ thì ngày đó lũ sẽ nhấn chìm ta bất cứ lúc nào. Mà kéo dài thời gian sống chung thì người với lũ ai hơn ai??? 

Trình độ dân trí dân tộc ta ngày nay đã tiến xa một bật khả quan. Tất nhiên nhân dân VN không thể để bị lừa thêm lần nữa. Và những bộ óc thật sự là trí tuệ cùng những nhà trí thức dấn thân chắc chắn sẽ có một con đường, một giải pháp hợp lý và tất nhiên sẽ hợp lòng dân. Đây là giờ phút mà hồn thiêng sông núi đặt tất cả trách nhiệm và niềm tin lên trên vai những người trí thức. Vong linh của tổ tiên Âu Lạc sẽ giúp cho các anh thêm nghị lực để chèo chống con thuyền quốc gia cập bờ tự do dân chủ. 

Vấn đề một vị Tổng Thống tương lai cho VN thật ra không khó. Có một điều tôi khẳng định rằng: Dân tộc VN dân trí đã cao, trí thức không hiếm, nhận thức của toàn dân không còn lạc hậu như ngày xưa. Lẽ tất nhiên người đứng đầu dân tộc không thể là một anh trình độ trường làng! tư tưởng không thể thấp hèn, cơ hội, không biết dấn thân cho tiền đồ tổ quốc. Thu vén tư lợi cá nhân trên thân xác của muôn ngàn bá tánh. 

Như vậy ta cũng đã hiểu nhân dân VN sẽ chọn cho mình một vị Tổng Thống như thế nào rồi. Bây giờ ta không còn phải băn khoăn ai sẽ là Tổng Thống mà hãy cùng nhau nhìn về một hướng cùng các nhà trí thức dấn thân yêu nước tiến lên. Con đường của họ đi hẳn là tươi sáng, đạp đổ bạo quyền há phải sợ chông gai? 

Tôi nghĩ ngày ấy tất cả chúng ta là những vì sao sáng bao quanh vầng trăng rằm tỏa khắp ngàn phương. 


Ngày 14/6/2012